Đoạn kết trong tình yêu của hai chúng ta, có ai đâu ngờ lại quá xót xa...
Lời hứa trong tình yêu sao vội tan như khói mây,
Để giờ đây chia tay ai kia còn đang ngỡ ngàng.
Người ra đi cớ sao lại nói bao điều phũ phàng,
1 con đường vốn không thể đi sao vẫn cứ ngoan cố mà đi cho lòng này rướm máu?
Phải đi chứ!!!!!!!!!!!
....Phải đi để biết phía sau hạnh phúc còn có nỗi đau
..........Phải đi để biết phía sau nụ cười còn có nước mắt
......Phải đi để biết phía sau sự hiện diện của một ngưòi còn có sự ra đi
....................Phải đi để biết phía sau tình iu là sự chúc phúc
.........Phải đi để biết rồi lòng người còn có thể bạc bẽo đến đâu
...............Cũng như phải đi để biết có những người trong tình iu luôn không ngừng chờ đợi
Nhưng không phải chờ đợi ai đó có thể iu họ mà chờ ngày họ có thể ngừng iu ai đó....
Sau đêm nay sẽ không còn nhau, và rồi đường ai nấy đi, riêng a vẫn chỉ yêu mãi mình e
Nếu bạn có quá nhiều oán trách đối với thế giới này
ReplyDeleteVấp ngã rồi mà không dám tiếp tục tiến về phía trước
Tại sao con người lại yếu đuối đến như vậy
Xin bạn hãy bật TV lên mà xem
Biết bao nhiêu người đang cố gắng vì cuộc sống, dũng cảm tiếp tục sống
Có phải chúng ta nên biết tự hài lòng
Trân trọng tất cả, cho dù không có được nó
Còn nhớ bạn nói gia đình là lâu đài duy nhất , mãi chạy theo những đợt sóng lúa dập dờn
Mỉm cười, giấc mơ hồi thơ ấu, tôi biết mà
Đừng khóc ! Hãy để cho những con đóm đóm đưa bạn bỏ trốn, những bài dân ca của làng quê - chỗ dựa vĩnh viễn
Về nhà đi ! Về với những gì tốt đẹp thuở ban đầu
Đừng từ bỏ một cách dễ dàng như vậy, cũng giống như tôi nói: “
“Những giấc mơ không theo đuổi được, thì thay bằng một ước mơ khác là được mà”
Hãy vì cuộc sống của mình mà tô những màu sắc tươi sáng , đầu tiên hãy tô màu mà bạn thích lên tình yêu
Cười một cái nào ! Thành công danh không phải là mục đích
Hãy để cho bản thân được vui vẻ, đó mới là ý nghĩa
Chiếc máy bay giấy của tuổi thơ bây giờ cuối cùng cũng đã bay trở về tay tôi
Cái gọi là hạnh phúc là đôi chân trần được chạy bắt chuồn chuồn trên những cánh đồng cho đến khi mệt lả
Hái trộm hoa quả rồi bị ong mật đốt đến phát sợ, Ai đang cười trộm thế ?
Tôi dựa vào bù nhìn rơm, gió thổi, hát một bài, rồi ngủ thiếp đi
Ô ô , buổi chiều, trong tiếng kêu của các loài côn trùng, tiếng guitar càng trở nên trong trẻo
Ô ô , ánh nắng mặt trời trải trên đường thì không sợ trái tim bị tan vỡ
Trân trọng tất cả, cho dù không có được nó
Còn nhớ bạn nói gia đình là lâu đài duy nhất , mãi chạy theo những đợt sóng lúa dập dờn
Mỉm cười, giấc mơ hồi thơ ấu, tôi biết mà
Đừng khóc ! Hãy để cho những con đóm đóm đưa bạn bỏ trốn, những bài dân ca của làng quê - chỗ dựa vĩnh viễn
Về nhà đi ! Về với những gì tốt đẹp thuở ban đầu
cám ơn miko nhé, bài hát rất hợp tâm trạng mình lúc này.
ReplyDelete